Bình yên của hiện tại
Sau những cơn bão đời, khi tâm hồn tôi dường như chẳng còn gì ngoài những vết thương chằng chịt, tôi mới nhận ra một điều: bình yên chẳng nằm ở đâu xa, mà là trong chính giây phút hiện tại này.
Khi trẻ, tôi luôn tin rằng cuộc sống phải thật sôi nổi, phải chạm đến những đỉnh cao hay chinh phục được mọi khát vọng thì mới có ý nghĩa. Nhưng cuộc đời không chiều lòng người. Những biến cố ập đến, những mất mát kéo dài, khiến tôi chênh vênh giữa ranh giới của hy vọng và tuyệt vọng. Có những đêm dài, tôi chỉ biết ngồi trong bóng tối, tự hỏi liệu mình còn đủ sức bước tiếp không.
Rồi một ngày, tôi tìm đến đạo Phật. Những lời dạy giản dị nhưng sâu sắc của Đức Phật mở ra cho tôi một chân trời mới. Tôi bắt đầu tập sống chậm lại, tập nhìn cuộc đời qua lăng kính của chánh niệm. Tôi hiểu rằng: hiện tại chính là khoảnh khắc quý giá nhất mà mình có thể chạm tay vào.
Buông bỏ gánh nặng quá khứ
Những năm tháng qua, tôi luôn giam mình trong sự hối tiếc và tự trách. Nhưng lời dạy của Đức Phật đã nhắc nhở tôi rằng: quá khứ đã qua, dù đau thương hay hạnh phúc, cũng chỉ là những ký ức không thể thay đổi. Chấp nhận quá khứ như nó vốn là, tôi học cách buông bỏ để giải thoát chính mình.
Tôi nhận ra rằng, khi tôi ngừng bám víu vào những gì đã mất, tâm hồn trở nên nhẹ nhõm hơn. Quá khứ chỉ là những trang sách cũ, và hiện tại là nơi tôi có thể viết nên chương mới bằng tâm hồn bình an.
Hiện tại là món quà
Khi bước chân trên con đường tỉnh thức, tôi cảm nhận được những điều trước đây mình chưa từng chú ý: tiếng chim hót buổi sáng, làn gió mát lùa qua khung cửa, hay đơn giản là cảm giác ấm áp từ tách trà nóng.
Tôi hiểu rằng mình không cần đợi đến một ngày nào đó “hoàn hảo” để thấy hạnh phúc. Mỗi giây phút hiện tại, khi tôi còn thở, còn cảm nhận, đều là một món quà đáng trân trọng. Bình yên không đến từ việc tôi đạt được điều gì lớn lao, mà từ chính sự hiện diện đầy đủ của tôi trong phút giây này.
Bình yên trong từng hơi thở
Hơi thở – thứ mà tôi từng xem là đương nhiên – giờ trở thành cầu nối đưa tôi trở về với chính mình. Khi những nỗi lo lắng ùa đến, tôi chỉ cần nhắm mắt, hít vào thật sâu và thở ra thật nhẹ. Tôi nhận ra rằng, mọi lo âu, phiền muộn rồi cũng sẽ trôi qua, chỉ có hơi thở là luôn ở lại để giữ tôi trong hiện tại.
Bình yên không cần điều kiện
Có lẽ điều lớn nhất tôi học được sau những thăng trầm là bình yên không đến từ bên ngoài. Nó không phụ thuộc vào việc tôi có bao nhiêu tiền, đạt được bao nhiêu thành tựu hay có bao nhiêu người thương mến. Bình yên, đơn giản, là sự an ổn trong tâm hồn, là khả năng mỉm cười ngay cả khi cuộc sống chưa hoàn hảo.
Giờ đây, tôi không còn đi tìm bình yên ở đâu xa nữa. Sau tất cả, tôi hiểu rằng, bình yên thực sự chỉ nằm trong hiện tại, trong cách tôi đối diện với mọi biến cố, thăng trầm bằng trái tim từ bi và trí tuệ.
Mỗi ngày tôi đều nhắc nhở bản thân: hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng, hãy yêu thương và trân quý mọi thứ xung quanh. Bình yên chẳng phải thứ gì xa xôi, mà là khi ta biết quay về, chạm vào hiện tại với tất cả sự chân thành. Và ngay lúc này, tôi mỉm cười, bởi tôi biết mình đã tìm thấy bình yên.