SỐNG KHỎE

“95 tuổi, tôi khỏe mạnh vì luôn biết hài lòng cuộc sống!“

18/08/2018 - 14:12

Ở tuổi 95, ông Nguyễn Văn Thuyết bảo, còn minh mẫn là nhờ chăm tập thể thao, một phần vì luôn biết cách hài lòng với cuộc sống.

Ở tuổi 95, ông Nguyễn Văn Thuyết (khu Nhân Đào, thị trấn Nam Sách, Hải Dương) vẫn còn minh mẫn lắm. Ông bảo, có được như thế là nhờ chăm tập thể thao, một phần vì luôn biết cách hài lòng với cuộc sống.
images946474_sog_khoe_vi_biet_cach_hai_long


Thuở bé tôi rất cơ cực, phải đi ở đợ cho nhà địa chủ để kiếm miếng ăn. Lớn lên, tôi tham gia cách mạng, cũng chịu cảnh tù đày, gian khổ như nhiều người khác.
 
Năm 1949, tôi được kết nạp Đảng. Tính ra, bây giờ tôi là người có tuổi Đảng cao nhất thị trấn này. Kể cũng tự hào.

Đã từng nếm trải những nỗi thống khổ cùng cực, vất vả, đau đớn, tôi hiểu rằng nếu mình không thay đổi được thực tế thì hãy chấp nhận để vượt qua chứ đừng có nóng vội sẽ dễ hỏng việc.
 
Bây giờ, xã hội chẳng thiếu những người làm ăn bất chính, chỉ mong vơ vét đầy túi mình mà không quan tâm tới người khác, tới lợi ích chung. Tất nhiên, chẳng ai lại không mong muốn cuộc sống sung sướng, đủ đầy. Nhưng nếu để có được cuộc sống ấy mà giẫm đạp lên tất cả thì rồi của thiên cũng trả địa mà thôi.

Tôi cho rằng, mỗi người hãy biết học cách hài lòng với những gì mình đang có. Tôi cũng luôn tâm nguyện điều đó.
 
Tôi tin, tôi sống được ngần này tuổi một phần vì số mệnh, một phần vì phúc của gia đình, một phần nữa là tôi luôn thấy vui và hài lòng với cuộc sống. Bữa cơm nhà tôi chỉ có rau, tôi vui vẻ nâng bát vì nghĩ rằng nhiều người vẫn không đủ cơm mà ăn.
 
Tôi có ba người con, nhiều người bảo như thế là "ít lộc" thì tôi vẫn thấy mình may mắn hơn rất nhiều người khác không có con. Đấy, cứ học cách nghĩ như thế để thấy rằng mình đã bớt đi những áp lực từ cuộc sống. Nhờ thế mà cuộc sống của mình cũng dễ thở hơn, bớt đi phần tù túng, căng thẳng.

Nhiều người bảo, ở cái tuổi của tôi mà vẫn còn minh mẫn là hiếm lắm. Tôi vui vì điều đó. Hằng ngày, tôi tập thể dục bằng cách chăm cây cảnh, đưa đón chắt đi học thay bố mẹ chúng. Tôi ăn cũng không nhiều, chế độ cũng chẳng có gì đặc biệt, có thì chỉ là toàn rau trái trong vườn, đảm bảo không có thuốc trừ sâu nên an tâm hơn những người ở phố thôi.

Tôi ở cùng vợ chồng đứa cháu. Nói chung, dù khoảng cách thế hệ rất lớn nhưng chúng tôi sống khá vui vẻ. Tôi cho đó cũng là cái phúc của mình.
Theo Kiến thức
Nguồn:
...