GIA ĐÌNH

Để lòng nhẹ lại...

29/12/2025 - 09:27

Có những lúc ta mệt đến mức chỉ muốn buông hết: buông việc, buông người, buông trách nhiệm, thậm chí buông cả chính mình. Nhưng càng buông như vậy, lòng lại càng trống rỗng, vì ta đang buông nhầm thứ cần buông.

Buông không phải là quay lưng với bổn phận, mà là đặt xuống những tham ái khiến ta thấy bổn phận trở thành gánh nặng. Trách nhiệm chưa từng làm ta khổ; cái làm ta khổ là cái Tôi vừa muốn thoát trách nhiệm, vừa muốn được người khác công nhận. Bổn phận chưa từng nặng; nặng là do ta đợi đời đền đáp. Con người chưa từng làm ta mệt; mệt là vì ta đòi họ phải sống đúng như kỳ vọng của mình.

 Tác giả thong dong, thả lòng nhẹ nhàng trước thiên nhiên.

 Tác giả thong dong, thả lòng nhẹ nhàng trước thiên nhiên.

Buông trong Đạo là buông cái làm mình khổ, không phải buông điều nuôi mình lớn. Buông tham muốn chứ không phải buông bổn phận. Buông kỳ vọng chứ không phải buông người mình thương. Buông nỗi sợ chứ không phải buông cuộc đời. Bạn không cần bỏ người thương, chỉ cần buông ý nghĩ rằng họ phải thương bạn theo một cách nào đó. Bạn không cần bỏ trách nhiệm, chỉ cần rũ đi những suy nghĩ khiến trách nhiệm trở thành gánh nặng. Bạn không cần quay lưng với đời, chỉ cần buông những nỗi lo khiến bạn không dám sống cho thật sâu.

Có những điều nếu buông bỏ, bạn sẽ tiếc. Nhưng có những điều nếu đặt xuống, bạn sẽ nhẹ. Và điều đầu tiên nên thả xuống chính là những lời trách móc bạn thì thầm với chính mình trong những đêm mệt mỏi. Bạn chưa bao giờ cần hoàn hảo; bạn chỉ cần chân thật - thật với nỗi đau của mình và thật với từng hơi thở đang đi vào, đi ra.

Khi mệt, hãy ngồi xuống. Ngồi như một chiếc lá muốn rơi nhưng vẫn còn thương cành đã ôm nó suốt mùa xanh. Ngồi để nỗi buồn có chỗ tựa, đừng xua đuổi nó - vì buồn cũng là một đứa trẻ đang tìm nơi trú ẩn. Mỗi hơi thở chánh niệm của bạn là một vòng tay ôm lấy chính mình. Không ai nhìn thấy, nhưng trái tim bạn nhận ra rất rõ.

Giữ lại những điều làm bạn ấm: một câu Phật hiệu khe khẽ, một bước chân thong thả, một ánh nến nhỏ, một tách trà còn hơi nóng, một nụ cười tươi, một lời hiền gửi đến người bạn thương. Và hãy buông xuống những điều khiến bạn chìm: một ý nghĩ quá khắt khe với bản thân, một kỳ vọng đã cũ, một nỗi buồn ôm quá lâu, những lời người khác nói mà bạn giữ mãi trong tim, những nỗi lo chưa xảy ra, những đòi hỏi khiến bạn quên rằng mình cũng cần được nghỉ.

Mỗi khi chênh vênh, chỉ cần thở một hơi thật sâu. Hơi thở ấy là chiếc cầu đưa bạn trở về nơi an ổn không ai có thể lấy mất. Bạn không cần cố trở nên mạnh mẽ; chỉ cần đủ dịu dàng với chính mình. Dịu dàng để nỗi đau có chỗ ngồi và niềm vui có đường quay lại. Buông đúng không khiến bạn mất ai, mà giúp bạn tìm lại chính mình - người đã bị bỏ quên trong những ngày bạn chạy quá nhanh.

Mai này đi đâu, hãy mang theo tình thương và sự dịu dàng với chính mình. Khi trái tim đã mềm, bạn sẽ đi rất xa mà không còn thấy mệt.

Theo PHẬT GIÁO
Nguồn: https://phatgiao.org.vn/de-long-nhe-lai-d97989.html
...